PHÁP LUYỆN TÂM Ajahn Chah
Phạm Kim Khánh & Sumanā Lê Thị Sương chuyển ngữ Việt
(Dưới
đây là thời Pháp do Ngài AJAHN CHAH thuyết giảng tại chùa Bovornives,
Bangkok, vào năm 1977, trước một cử tọa gồm chư Tăng Thái và một nhóm tỳ
khưu người Tây Phương.)
Vào thời của các Ngài Thiền Sư Ajahn Mun [1] và Ajahn Sao [2], đời
sống thật là giản dị, ít phức tạp hơn ngày nay nhiều. Trong những ngày
xa xưa ấy có rất ít Phật sự phải làm và rất ít nghi lễ để cử hành. Các
Ngài sống giữa rừng sâu, không cố định một nơi nào. Trong hoàn cảnh
tương tợ các Ngài có thể dành trọn vẹn thì giờ của mình để hành thiền.
Những tiện nghi mà ngày nay ta xem là thông thường, ai cũng có, vào
thời ấy thật là hiếm hoi; đúng ra là không có tiện nghi gì hết. Các Ngài
phải dùng ống tre để làm ly uống nước và ống nhổ, còn thiện tín cư sĩ
thì chẳng có ai tới lui thăm viếng. Các Ngài không ham muốn, cũng không
cầu mong gì nhiều mà chỉ an phận, vui vẻ với những gì mình đang có. Các
Ngài có thể sống và hành thiền, sống và hành thiền cũng tợ như sống và
thở.