Trang phatphapchanthat không khuyến khích ai tu theo thầy nào, hoặc phỉ báng pháp môn nào, mọi người nên tự dùng trí tuệ mà nhận thức lấy Chánh Pháp. Trang web này cũng cung cấp các bài viết của các sư ông Mahasi, Pa Auk, Ajahn Chah, Trưởng lão Chánh Giác...là các thiền sư trên thế giới và Việt Nam để mọi người tiện tham khảo. Xin hãy đọc bài này trước
Nguồn gốc Kinh Đại Thừa là do các sư viết ra - Nguyễn Trung Hiếu và các bài liên quan kèm theo ở cuối bài viết. Không có lý luận nào để cứu Đại Thừa nữa vì hoàn toàn là bịa đặt. Người ta sợ sự thật đến như vậy đấy các bạn ạ.
TRỌNG NAM KHINH NỮ
Câu hỏi của Liễu Tâm
TƯỢNG PHẬT QUÁ NHIỀU
ÔNG TÁO
Câu hỏi của Liễu Hương
Hỏi:Kính thưa Thầy! Sắp đến ngày 23
Tết Âm lịch, năm nào cũng vậy, mọi nhà lo mua ba bộ mũ, hia, giày và một con cá
chép sống để cúng tiễn đưa ông Táo về Trời và ông Táo sẽ tâu trình với Ngọc
Hoàng việc làm ác và thiện của gia chủ. Như vậy có không, xin Thầy chỉ dạy? Có
người còn bảo năm nào mà không mua mũ cho ông Táo, thì đêm đến nằm mơ thấy ông
Táo về đòi. Như vậy có đúng không thưa Thầy?
Đáp: Ông Táo là một chuyện mê tín của
dân gian, mục đích là để răn người làm điều ác, vì làm điều ác là ông Táo sẽ về
chầu Trời tố cáo tội ác trong năm, và Ngọc Hoàng sẽ cho giáng họa và người làm
ác sẽ chịu biết bao nhiêu đau khổ. Mũ hia áo mão của ông Táo giống như mũ hia
áo mão của một vị quan phong kiến. Ông Táo không có thật mà chỉ là một tưởng
tri của loài người để khiến cho người ta sợ mà không làm điều ác.
Từ câu chuyện dân
gian răn nhắc đừng làm ác, biến dần thành một phong tục đến cuối năm nhà nào cũng
đều cúng ông Táo, để ông về tâu bớt những chuyện làm ác của mình, để ông Trời
không có gieo tai họa. Câu chuyện biến dần thành câu chuyện lo lót hối lộ. Từ
câuchuyện răn nhắc đừng làm ác thì dần dần biến thành phi công lý, đạo đức (hối
lộ mũ hia giày, quần áo, cá chép, cúng bái thần linh là một hình thức hối lộ).
Nằm mộng thấy ông
Táo về đòi, đó là tưởng mộng chứ ông Táo đâu có thật. Người ta huyền thoại
nhiều câu chuyện về Táo quân “Một bà hai ông” bây giờ đã thành một phong tục
truyền thống dân tộc cứ đến ngày 23 tháng chạp nhà nhà đều cúng đưa ông Táo về
trời.
Phật giáo phát triển cũng chịu ảnh hưởng, nhưng lấy ngày đó làm
ngày lễ đưa chư thiên về chầu trời, “Dân gian thì đưa Táo Quân, Phật giáo thì đưa chư thiên về trời”.
Qua câu chuyện ông
Táo đã chỉ cho chúng ta thấy được Phật giáo phát triển có trí tuệ hay không trí
tuệ, điều này chắc ai cũng rõ. Câu chuyện mê tín dân gian mà Phật giáo phát
triển lại biến thành Phật giáo mê tín. Bởi vậy Phật giáo phát triển có đáng cho
chúng ta đủ niềm tin chăng? Phật giáo phát triển đi đến đâu cũng viên dung và
viên thông, lấy tất cả các pháp của mọi tôn giáo và sự mê tín của dân gian làm
giáo pháp của mình. Hay nói cách khác cho dễ hiểu hơn Phật giáo phát triển đi
đến đâu đều gieo rắc mê tín đến đó.
Cho nên, giáo pháp
Phật giáo phát triển là giáo pháp lượm lặt của các tôn giáo khác chỉ cần thay
danh từ là biến thànhgiáo pháp của mình. Khi dân gian mê tín cúng Táo Quân thì
Phật giáo phát triển biến danh từ Táo Quân thành danh từ chư Thiên.
Nếu các nhà nghiên
cứu Phật giáo phát triển xét kỹ, đừng kẹt trong danh từ thì thấy rất rõ giáo
pháp đó là bã mía của các tôn giáo khác. Đó là đứng về nội dung, còn đứng về
hình thức thì giáo pháp phát triển không có gì đặc biệt chỉ giống như chiếc áo
nhiều mảnh vải kết lại mà thành.
Cho nên, câu
chuyện Táo Quân là câu chuyện tưởng tượng, chứ không có thật Táo Quân, chỉ có
người không thông hiểu mới tin rằng có thật. Cúng lễ Táo Quân ngày 23 là phong
tục mê tín dân gian.
TIẾP DẪN VỀ CỰC LẠC
Câu hỏi của Liễu Đức
Hỏi:Kính thưa Thầy! Trước lúc hấp
hối và sau khi tắt thở, phải nhờ bạn đồng đạo (hay mời sư thầy) về tụng kinh
niệm Phật để trợ duyên cho người bệnh đang hôn mê. Nhờ có tụng niệm âm thanh
niệm Phật, tụng kinh khiến cho người bệnh tịnh tâm nhớ Phật, niệm Phật, nhờ đó
sẽ dứt được nghiệp, được Phật đón về Tây Phương Cực Lạc (mặc dù người đó là đại
ác).
Đáp:Kinh sách phát
triển nhất là dạy về phần Tịnh Độ, có nhiều phần rất là vô lý và phi đạo đức
hết sức:
1/ Lúc hấp hối
(sắp chết) rước Sư, Thầy hay các đồng đạo về tụng, niệm để trợ duyên nhớ Phật,
niệm Phật để sẽ được Phật rước hồn về cõi Cực Lạc Tây Phương, thật là phi lý vô
cùng. Khi còn sống mạnh khỏe đến chùa lạy Phật, tụng kinh niệm chú mà nghiệp
vẫn chưa tiêu được, huống là lúc bệnh tật sức yếu và nhất là lúc hấp hối thì
còn sức đâu mà chiến thắng lại nghiệp ác. Nếu có cố gắng tỉnh thức để niệm Phật
cũng không nổi, vì thân tứ đại sắp tan rã thì đau nhức tận cùng, còn sức chịu
đựng sự đau khổ của thân và tâm. Lúc bây giờ còn sức đâu chịu nổi những cơn đau
tận cùng của thân mệnh, tinh thần thì rối ren, phần đau đớn, phần sợ chết, phần
thương con cháu thì làm sao còn bình tĩnh đâu mà niệm Phật.
2/ Nhân quả do
mình tạo ra thành nghiệp, thì phải chính mình tu tập sửa đổi tâm tánh đi vào
thiện pháp, thì nghiệp kia mới tiêu trừ. Chứ đâu có niệm Phật sám hối mà tiêu
tội, tiêu nghiệp được. Nếu niệm Phật, sám hối, ngồi thiền mà tiêu tội tiêu
nghiệp, thì đó là lối lừa đảo, lường gạt người của kinh phát triển Bà La Môn
giáo, của những ông thầy kiến giải học giả lừa đảo người để ngồi mát ăn bát
vàng.
3/ Người đại ác
nhờ hộ niệm mà tiêu tội tiêu nghiệp được và được đức Phật Di Đà đón về Cực Lạc
Tây Phương, thì ông Phật Di Đà chắc ông là người điên, sao dám rước người đại
ác về nước mình để biến hoa sen làm tù ngục để nhốt họ trong đó rồi còn phải
cho lính canh gác. Một đất nước thanh bình, có trật tự an ninh thì bây giờ biến
đất nước có nhà tù có lính gác, làm cho cực khổ biết bao nhiêu người như vậy mà
biết có cảm hóa giáo huấn được ai chăng hay chỉ là một ảo tưởng do con người
dựng lên để an ủi tinh thần người còn sống trong khi quá đau khổ trước cảnh
chia ly người sống kẻ chết
Đất nước nào không có trại giam, nhà tù là đất nước đó hạnh phúc
nhất của toàn dân. Đất nước Phật Di Đà nghe nói hai chữ “Cực Lạc” có nghĩa là rất vui thế mà còn có kẻ bị nhốt
trong hoa sen thì có vui gì, đó là hình thức một cái nhà tù ở cõi ấy.
Bên cõi Tây Phương
Cực Lạc còn có nhà tù thì có gì là Cực Lạc nữa đâu? Phải không quý vị? Cuối
cùng cảnh giới Cực Lạc đều do sự tưởng tượng của con người tạo ra nên giống như
sự ước muốn chạy theo dục lạc thế gian. Phỏng chừng đức Phật Di Đà có tâm đại
từ đại bi cứu độ tất cả chúng sanh mà rước những linh hồn người ác đức về cõi
nước mình thì đức Phật Di Đà trở thành một tòa án thượng thẩm, hàng ngày chỉ
chuyên lo xử án thì có đâu mà lo niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.
Còn nếu rước về
Cực Lạc nhốt trong hoa sen dù hàng triệu vạn năm mà không có pháp tu xả tâm,
chỉ có niệm Phật thì cũng chẳng hết tham, sân, si, nếu thả ra thì tánh nào tật
nấy vẫn còn, thì đất nước Cực Lạc lại trở thành địa ngục chứ không còn được gọi
là Cực Lạc nữa, nó chẳng khác nào như ở cõi thế gian của chúng ta vậy. Vì những
tay đại gian ác ở thế gian có địa vị, có tiền của nhiều, lúc sắp chết rước
nhiều thầy tỳ kheo và Phật tử đến hộ niệm thì chắc chắn phải được rước về Tây
Phương. Và như vậy, cõi Tây Phương Cực Lạc là nơi dung chứa bọn nhà giàu ác
đức, bọn tham quan vô lại và bọn đầu trộm đuôi cướp...
Từ cõi tưởng tri “Cực Lạc Tây Phương” của con người, để sau khi chết có một
đời sống đầy đủ hơn ở thế gian, nhưng lại xài tiền giả và mặc quần áo giấy,
hưởng đồ ăn thực phẩm ở thế gian, thì quý vị nghĩ như thế nào? Có phải là thế
giới tưởng không?
Toàn bộ những loại
tưởng mê tín này đều do kinh sách phát triển sản xuất để lừa đảo lường gạt
người một cách đại gian ác, tín đồ Phật giáo hãy sáng suốt cảnh giác đừng để bị
lừa đảo. Đây không phải là đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy, vì kinh sách Nguyên
Thủy đã chứng minh rõ ràng không có đời sống sau khi chết. Khi chết thì toàn
thân ngũ uẩn đều tan rã, mất hết. Mười hai duyên không còn duyên nào cả, chỉ
còn lại hành động thiện ác được gọi là nghiệp lực. Nghiệp lực ấy tiếp tục tái
sanh luân hồi.
Với trí hữu hạn
của chúng ta hiện giờ, chỉ có thể biết được đó là một cuộc sống hiện tại trên
hành tinh này, còn có sự sống ngoài hành tinh này thì chúng ta chưa khám phá ra
được, nếu có khám phá ra được thì nó cũng chẳng phải là Cực Lạc hay Thiên Đàng.
Còn trong kinh sách Phật dạy: Cực Lạc, Thiên Đàng, Địa Ngục, Niết Bàn cũng ở
nơi đây, tại thế gian này không cần phải đi tìm nơi đâu cả. Chúng ta hãy nghe
lời Phật dạy:
“Đứng lại thì chìm xuống,
Bước tới thì trôi dạt
Chỉ có vượt qua”
Cho nên đức Phật nhấn mạnh: “Không đứng lại, không bước tới, chỉ có vượt qua”. Chừng
nào chúng ta tu hành có được trí tuệ vô hạn thì thế giới nào chúng ta cũng thấy
biết cả, thì đó là thế giới chân thật không bị tưởng thức lừa gạt.
Bây giờ chúng ta
nghe theo kinh sách phát triển và tà giáo ngoại đạo thì đó là chúng ta đã bị
lường gạt vào một thế giới tưởng tri như Phật đã dạy trong bài kinh Pháp Môn
Căn Bản.
BA HỒN BẢY VÍA, BA HỒN CHÍN VÍA
MỘT NGƯỜI MÙ DẪN MỘT
ĐÁM NGƯỜI MÙ
Câu hỏi của Chơn Thành
Hỏi:Kính thưa Thầy!Người đang tu
chưa chứng đắc được gì về pháp môn giới, định, tuệ mà vội lập đạo tràng để
giảng đạo cho các người khác tu tập, thì số phận người giảng sư lẫn các hành
giả sẽ đi về đâu trên đường tu tập? Xin Thầy chỉ dạy cho chúng con được rõ.
Đáp:Chẳng đi đến đâu
cả, giống như một người mù dắt đường cho tất cả những người mù khác để ra khỏi
rừng sâu, núi thẳm nhưng không ngờ mọi người đều sa hầm, lọt hố và chết chìm
nhau cả đám.
Con người vì đắm mê danh, lợi, tu chưa tới đâu, mà vội đem ra
dạy người là người “háo danh”, người tham danh mà Thầy thường gọi là“Tưởng giải”.
Kinh sách Đại Thừa dạy: “Một người vừa tu vừa dạy người khác tu là Bồ Tát độ chúng sanh”.
Kinh sách này khuyến khích những vị Tỳ Kheo và những cư sĩ thọ Bồ Tát giới,
thực hiện Bồ Tát Hạnh. Nghĩa là tu sĩ vừa tu vừa hành Bồ Tát đạo, tức là mình
vừa tu vừa dạy người khác tu, còn cư sĩ vừa học tu lại vừa bố thí, cúng dường
và làm việc từ thiện, cũng có khi dạy người khác tu hành như cư sĩ Tâm Minh và
Đoàn Trung Còn. Thật là đau lòng cho Phật Pháp, người ta lấy sự học mà dạy đạo,
chứ không phải lấy sự tu chứng mà dạy. Vì thế, Phật giáo đi dần về phía tà đạo,
không có người tu chứng nữa. Kinh sách này dạy như vậy có đúng đường lối của
đạo Phật hay không?
Không, đức Phật
dạy người phải tu cho mình được giải thoát xong rồi mới dạy người khác tu.
Trường hợp như ông Phú Lâu Na khi tu xong đến xin đức Phật đi độ chúng sanh,
đức Phật trắc nghiệm thấy ông đủ khả năng độ chúng sanh, liền chấp nhận cho
Ngài đi. Đó là sự cân nhắc rất kỹ của đức Phật khi người đệ tử ra đi làm lợi
ích cho chúng sanh, nếu không trắc nghiệm và cân nhắc như vậy thì một vị Thầy,
tu hành chưa xong mà vội ra hướng dẫn người tu hành thì đó là giết người và
giết nhiều thế hệ con người vì mình chưa đủ đạo đức làm gương sáng và kinh
nghiệm dạy đạo. Dạy người bằng miệng lưỡi nói được mà mình làm không được, tức
là nói láo, hầu hết các giảng sư hiện giờ đều dạy người tu nói láo như vậy.
Bởi, kinh sách Đại Thừa đã truyền thừa cho đến nay, đối với tu
sĩ Phật giáo tu hành chẳng ra gì, đời chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo, chỉ toàn
là những hạng người chạy theo danh lợi, buôn Phật, bán Pháp làm chuyện tồi tệ,
phi đạo đức chỉ cần dùng những danh từ “Tu Bồ Tát đạo, Hành Bồ Tát hạnh”là cao thượng, là
bịt miệng tín đồ dễ dàng.
Ngoài đời, người
ta muốn làm một việc gì, thì cũng phải học tới nơi tới chốn, mới làm nên việc
đó. Ví dụ: Như muốn làm một bác sĩ thì phải học 7, 8 năm, sau khi tốt nghiệp ra
trường y khoa mới chính thức là một vị thầy thuốc, chừng đó mới trị bệnh thiên
hạ, nếu vừa học vừa làm bác sĩ trị bệnh, thì chắc chắn không trị bệnh nhân mà
là giết bệnh nhân, cũng như các giảng sư Đại Thừa Phật giáo bây giờ là vậy,
giống như con chim học nói tiếng người, nói mà chẳng biết gì cả. Chẳng tu mà
dạy người tu, thì cũng giống như một người mù dắt bầy người mù đi.
VÔ SỞ ĐẮC
Câu hỏi của Tuệ Hạnh
Hỏi:Kính thưa Thầy! Trưởng giả Duy
Ma Cất dạy Mục Kiền Liên: “Luận đến chỗ cứu kính của vấn đề thuyết pháp thì
người nói không nói gì hết, không phô bày gì hết. Người nghe không nghe gì hết
và không được có một sở đắc nào. Ví như ảo thuật sư làm ra người ảo, người ảo
lại nói chuyện ảo. Phải xác lập ý thức kiên định như thế rồi mới thuyết pháp…;
phải biết căn tánh chúng sanh lợi hay độn...; phải lấy tâm đại bi mà khen ngợi
Đại thừa”. Con thấy Duy Ma Cật lý luận lòng vòng cuối cùng cũng trở về lối
thuyết pháp vô ngôn của Đại thừa cũng giống như chuyện đức Phật niêm hoa ngàiĐại
Ca Diếp vi tiếu trên đại linh sơn, nối tiếp chánh pháp của Phật. Thầy có thể
giảng giải cho hàng sơ học như chúng con hiểu phần nào về lối thuyết pháp không
nói không nghe này được không Thầy?
Đáp:Lối thuyết pháp
không lời có ai còn lạ gì Thiền Tông Trung Hoa:
“Bất lập văn tự
Giáo ngoại biệt truyền.
Chỉ thẳng tâm người.
Kiến tánh thành Phật”
Có ai còn lạ gì
Lão Trang:
“Đạo khả đạo phi thường đạo.
Danh giả danh phi thường danh”.Phải không các bạn?
Duy Ma Cật là một nhà nghiên cứu tập họp những tư tưởng của
Phật, Lão, Nho và Bà La Môn thành lập một giáo lý TốiThượng thừa. Cho nên, câu
chuyện niêm hoa trên núi Linh Thú, Tổ Ca Diếp mỉm cười…là khởi đầu cho những trang giả sử 33 vị Tổ Sư thiền
Ấn Độ và Trung Hoa, với mục đích là quét sạch Phật giáo Nguyên thủy ra khỏi tư
tưởng tín đồ. Vì thế, Bồ Đề Đạt Ma dạy: “giáo ngoại biệt truyền, bất lập văn tự, chỉ thẳng tâm người, kiến
tánh thành Phật”.Đó là ý đồ diệt Phật giáo đã hiện nguyên hình trong
kinh Bất Tư Nghì mà nhân vật chính là ông Duy Ma Cật. Kinh sách Thiền Tông đều
mang tư tưởng Lão Trang. Tư tưởng này xuất phát nơi đất nước Trung Hoa. Vì thế
mới tưởng tri sinh ra 1700 công án trên giáo pháp thiền để thay thế kinh sách
Nam Tông, chứ không phải kinh sách Bắc Tông, để chỉ thẳng tâm người, kiến tánh
thành Phật. Đó là lối dạy để diệt ý thức “vô phân biệt”làm cho ý thức tê liệt “Chẳng niệm thiện niệm ác”.Các thiền sư tưởng giải “Chẳng niệm thiện niệm ác”là thành Phật, là giải
thoát nơi đó, là hết tham, sân, si, nhưng sự thật đó chỉ là một ảo tưởng Phật
tánh. Đức Phật đâu có dạy kỳ lạ như vậy, đâu có dạy tu để làm Phật, đâu có dạy
tu để nhập thiền định; đâu có dạy tu để có Tam Minh, lục thông; đâu có dạy tu
ngồi thiền ba bốn tiếng đồng hồ; đâu có dạy tu để cầu vãng sanh Cực Lạc Tây
Phương; đâu có dạy tu tập để nhập vào cảnhgiới Niết Bàn; đâu có dạy tu để lại
nhục thân, xá lợi; đâu có dạy cúng bái tụng niệm cầu siêu, cầu an, cầu tài, cầu
lợi, cầu cho biết ngày, biết giờ chết; đâu có dạy lạy lễ hồng danh sám hối để
tiêu tai, giải nạn, để được phước báu nhân thiên và để ngồi thiền hết vọng
tưởng. Chính giáo pháp của đức Phật chỉ dạy tu tập để làm chủ sanh, già, bệnh,
chết. Đó là mục đích chân chánh của đạo Phật giúp cho loài người thoát khổ, chứ
không phải đạo Phật ra đời để hướng dẫn cho mọi người tu tập để thành Phật, để
thành Thánh.
Thiền Tông và Đại Thừa đã hiểu sai mục đích của đạo Phật nên mới
lừa đảo người khác bằng những lời nói “Vô sở đắc”,nếu có ai nói tu có chứng, có đắc là
gạt ngang “chẳng có chứng đắc gì cả”. Cho nên, ông Duy Ma Cật chỉ lập lại
những ý nghĩ tư tưởng vô phân biệt: “Luận đến chỗ cứu cánh của vấn đề thuyết pháp thì người nói không
nói gì hết, không phô bày gì hết, người nghe không nghe gì hết và không được có
một sở đắc nào”.
Thiền tông đã truyền thừa bắt đầu tại nước Trung Hoa khởi xướng
từ Bồ Đề Đạt Ma và phát triển rộ nở từ Lục Tổ Huệ Năng.Nhưng loại thiền này là
thiền miệng, thiền la, thiền hét, thiền đánh, thiền thoi và luôn luôn vấn đáp
công án nghe thật kêu, nhưng thực chất tu hành không có giải thoát, chỉ rơi vào
thiền tưởng ngôi lim dim như thi ma người chết, họ cứ tưởng đó là “Phật tánh”.
Biết bao nhiêu người bỏ công sức tu hành, cuối cùng cũng
chẳng ra gì chỉ an trú trong một trạng thái tưởng không niệm. Cho nên thiền sư
Thường Chiếu bảo:“Đó
là bọn đại bịp”.
Trước khi tịch tổ
Pháp Loa bệnh đau rên:
- Hừ! Hừ!!!
Thấy thế Huyền
Quang hỏi:
- Sao Hòa Thượng rên?
- Gió thổi qua khe trúc
Tu hành không làm chủ bệnh nên khéotrả lời che đậy“Gió thổi qua khe trúc”,câu trả lời thật là tuyệt vời bưng bít.
Thiền tông đã
truyền thừa được sáu đời tại Trung Hoa từ Bồ Đề Đạt Ma đến Lục Tổ Huệ Năng và
từ đây Thiền Tông phát triển theo kiểu biến dạng thành Tịnh Độ Tông, vì tu
thiền không kết quả. Do đó, Tổ ThiềnTông Tuệ Viễn thành lập Liên Trì Thư Xã sớ
giải kinh Tịnh Độ. Đó là một hiện tượng báo động cho biết Thiền Tông tu hành
chẳng đến đâu nên mới sinh ra pháp môn Tịnh Độ. Thiền tông phát triển đến thiền
công án và tham thoại đầu là con đường thiền chấm dứt, không còn phương thế nào
phát triển hơn nữa được.
Khi phát triển đến mức độ không còn phát triển được nữa thì lại
sinh ra một hệ phái khác: Tịnh Độ Tông, Mật Tông, Pháp Hoa Tông. Tất cả các hệ
phái này đều là con đẻ của Thiền Tông. Cho nên, kinh sách ĐạiThừa là kinh sách
phát triển theo kiến giải, tưởng giải của giáo pháp Bà La Môn Ấn Độ, của Thiền
Tông Trung Hoa. Các Tổ Sư Thiền Tông Trung Hoa rất khôn khéo, vì biết chắc tín
đồ không tin ở họ nên soạn kinh, viết sách đều gán cho Phật thuyết. Đó là có ý
đồ lừa đảo Phật tử bằng cách dùng thuật ngữ “Thiền giáo đồng hành”,có nghĩa là lấy giáo tức là lời dạy của Phật làm niềm
tin cho thiền. Khi Bồ Đề Đạt Ma sang Trung Hoa đã tuyên bố: “Giáo ngoại biệt truyền. Bất lập văn tự. Chỉ thẳng tên người. Kiến
tánh thành Phật”.
Vì thế, Bồ Đề Đạt Ma diện kiến vua Lương Võ Đế. Nhà vua hỏi: “- Ai đang ở trước mặt Ta”.
Bồ Đề Đạt Matrả lời: “Không biết”nên bị vua Lương Võ Đế sai lính hầu đánh
gãy răng, và thả Ông ra, cấm không cho truyền tà đạo (đạo không đúng đạo Phật),
từ đóBồ Đề Đạt Ma lên núi nhập thất, mai danh ẩn tích 9 năm. Người ta gọi ông
là ông Bà La Môn ngồi nhìn vách đá chín năm.
“Diện bích cửu niệm
Đấng ngộ Bồ Đề.
Dữ Chân Bồ Tát
Tề thành chánh giác”.
Cho nên, kinh Duy
Ma Cật chỉ là một lập luận Phật tánh củaThiền Tông Trung Hoa, chứ không có gì
mới mẻ cả.
Trong LUẬN LÝ HỌC có câu "Chưa biết rõ mà phê phán là HỒ ĐỒ". GIÁO LÝ CỦA PHẬT THÍCH-CA có 2 điều cơ bản: TRÙNG TRÙNG DUYÊN KHỞI LUÂN HỒI (tục đế) và VÔ NGÃ (chân đế); Dễ dàng khế hợp lại rất rõ là "LUÂN HỒI NHƯNG VÔ NGÃ". Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC đã chỉ thương mở cho chúng sanh xoay quanh PHẬT Ý đó và NHƯ PHẬT THÍCH-CA đã từng thổi tan CÁC LUẬN ĐIỆU VÔ MINH CHẤP LUÂN HỒI HỮU NGÃ (kề cả của những người xưng họ THÍCH - như Đại kinh Saccaka); Do vậy cũng xứng "ĐẠI BI - ĐẠI TRÍ - ĐẠI DŨNG" như PHẬT THÍCH-CA chớ đâu chỉ A-LA-HÁN !
Trả lờiXóaBọn đại thừa nó cố chấp lắm nói cũng vô ích thôi
Trả lờiXóabạn không nên nói vậy, đừng nên quơ đũa cả nắm, trong số bạn nói có những vị đắc đạo cao siêu đó, vậy là bạn rước họa rùi
Trả lờiXóaCon ma chet roi..that the tham..adidaphat
Trả lờiXóaDai thua cac ban theo ko dung thi hay cho ve goc ngthuy dung tin sai duong ruoc kho vao than cai j dung hay cong nhan cai j sai thi bac bo dung nghj bi trung hoa do ho riec dam ra cu tin theo truyen thong rui may vi to cua ta thi ko dc
Trả lờiXóaĐạo nào bây giờ cũng loạn cả lên, cho mình là đúng còn người lhác thì sa...
Trả lờiXóa