Hãy suy nghĩ cho kỹ, Mãlunkyaputta, về những gì Ta đã dạy và những gì mà Ta không dạy. Những gì mà Ta không dạy?
Ta không dạy là thế giới này sẽ tồn tại vĩnh viễn. Ta không dạy là thế giới này sẽ không tồn tại vĩnh viễn. Ta không dạy thế giới này là hữu biên. Ta không dạy thế giới này là vô biên. Ta không dạy linh hồn và thân này là một. Ta không dạy linh hồn và thân này là riêng biệt. Ta không dạy rằng một người đã được giải thoát sẽ tồn tại sau khi chết. Ta không dạy người đó sẽ không tồn tại sau khi chết.
Ta không dạy rằng người đó vừa tồn tại vừa không tồn tại sau khi chết. Ta không dạy là người đó không tồn tại và cũng không không tồn tại sau khi chết.
Tại sao, Ta không dạy những điều này Mãlunkyaputta? Bởi vì tất cả những thứ này đều vô ích, chúng chẳng liên quan gì đến Chánh pháp, chúng chẳng đưa tới sự yếm ly (nibbidã), không đưa đến sự ly tham, đoạn diệt, thắng trí, giác ngộ và đưa đến Niết-bàn. Đó là lý do tại sao Ta đã không dạy những điều này.
“Và này những gì ta đã dạy, Mãlunyaputta? Ta đã dạy sự thật của khổ, rằng khổ có nguồn gốc của nó, rằng khổ có thể diệt tận và rằng có con đường đưa tới sự chấm dứt khổ. Tại sao Ta dạy những điều này Mãlunkyaputta? Bởi vì chúng có ích, chúng liên quan đến Chánh pháp, chúng đưa đến sự yếm ly, ly tham, đoạn diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ và dẫn đến Niết – bàn. Đó là lý do tại sao Ta đã dạy tất cả những điều này. Vì vậy, Mãlunkyaputta, hãy xem xét cẩn thận những gì Ta đã dạy và những gì Ta không dạy”. Đức Phật nói. (Kinh M. N. số 63)
Trong xã hội hiện đại, chúng ta ngày càng cần phải có nhiều thứ để có được hạnh phúc. Tuy vậy nhiều người vẫn thấy hạnh phúc thật phù du. Nếu chúng ta biết rằng nhu cầu nào thích đáng và nhu cầu nào không thích đáng, chúng ta sẽ thấy dễ dàng để sống hơn trong xã hội. Và chúng ta sẽ cảm thấy có ít hơn rất nhiều các gánh nặng đè lên vai chúng ta. Biết chọn lựa như vậy, chúng ta có thể sống một cách an bình và hạnh phúc. Điều quan trọng nhất đối với tất cả chúng ta không phải chúng ta phải thật giàu hay sở hữu nhiều của cải vật chất, mà là những thứ có giá trị lớn lao hơn – chẳng hạn chúng ta có những giá trị đạo đức và phẩm chất tốt đẹp như sự rộng lượng, tình thương và lòng từ bi để chúng ta có thể chia sẻ tất cả chúng. Vì vậy, chúng ta hãy yêu thương nhau và sống hòa bình và hạnh phúc cùng nhau, chia sẻ với nhau những gì thật sự có ý nghĩa.
Nguồn: bhavanasociety.org
What the Buddha taught- and not
"Consider carefully, Mãlunkyaputta, the things that I have taught and the things that I have not taught.
What are the things I have not taught? I have not taught that the world is eternal. I have not taught that the world is not eternal. I have not taught that the world is finite. I have not taught that the world is infinite. I have not taught that the soul and the body are the same. I have not taught that the soul and the body are different. I have not taught that the liberated person exists after death. I have not taught that he does not exist after death. I have not taught that he both exists and does not exist after death. I have not taught that he neither exists nor does not exist after death.
"Why, Mãlunkyaputta, have I not taught all this? Because all this is useless, it has nothing to do with the real Dhamma, it does not lead to disenchantment (nibbidã), to dispassion, cessation, to peace, to knowledge, to enlightenment and to Nibbãna. That is why I have not taught all this.
"And then what have I taught, Mãlunyaputta? I have taught that suffering exists, that suffering has an origin, that suffering can be ended, that there is a way to end suffering. Why, Mãlunkyaputta, have I taught this? Because this is useful, it has to do with the real Dhamma, it leads to disenchantment, to dispassion, cessation, to peace, to knowedge, to enlightenment and to Nibbãna. That is why I have taught all this. Therefore, Mãlunkyaputta, consider carefully what I have taught and what I have not taught,” the Buddha said. (M. N. Sutta No. 63)
In modern society, we require more and more things just to be happy. But many people still findhappiness to be fleeting. If we know what is relevant and what is irrelevant then it is easy to live in society. There will be far fewer burdens weighing us down. In such a fashion, we may all live peacefully and happily. The most important thing to all of us should not be an abundance of wealth or of material possessions but things of far greater worth -moral values and virtues such as generosity, love and compassion so that we may share with all. Hence, let us love each other and so live peacefully and happily, sharing the things that really matter.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét